VN | EN

Tin tức

Tôi đã trở thành một nhà sưu tập nghệ thuật như thế nào  (Phần 2)

Đây là con đường trở thành một nhà sưu tập nghệ thuật của Stephen Parkinson, thành viên Thượng viện Vương quốc Anh. Đối với bộ trưởng, sưu tập nghệ thuật là một niềm đam mê không ngờ tới.

Đông London, một nhóm các họa sĩ xuất thân là người lao động được Parkinson ngưỡng mộ, đã có những bức tranh trong Bộ sưu tập Nghệ thuật Chính phủ. Nhóm đã đạt được những thành công vang dội nhưng thật đáng ngạc nhiên khi nhóm lại bị lãng quên nhanh chóng như vậy – đặc biệt là khi so sánh với Nhóm Camden Town, vốn cũng lấy cảm hứng từ họa sĩ Walter Sickert và thành lập chỉ vài năm trước đó. Việc Thế chiến thứ hai nổ ra cùng với cái chết của John Cooper, người thành lập truyền cảm hứng cho nhóm Đông London, vào năm 1943, khi ông mới 48 tuổi, đã góp phần khiến nhóm rơi vào quên lãng. Một số thành viên từng bày tỏ mong muốn tham gia vẽ tranh về chiến tranh, nhưng không ai được chọn. Không thể từ bỏ công việc và gia đình, chỉ một số ít tiếp tục theo đuổi nghệ thuật, và nhóm dần tan rã.

Anh em nhà Steggles. Harold (bên trái) làm thư ký luật sư, trong khi Walter làm việc cho một công ty vận tải.

Một bài báo của BBC vào năm 2017 đã giới thiệu “Những họa sĩ lừng danh bị lãng quên”. Tuy nhiên, những năm gần đây, sự quan tâm đến nhóm này đã được khơi dậy trở lại, phần lớn nhờ vào cuộc khảo sát công phu của David Buckman, From Bow to Biennale, xuất bản năm 2012, và nỗ lực đầy nhiệt huyết của Alan Waltham. Vợ của ông, Janeta, là cháu gái của hai thành viên cốt lõi trong nhóm: anh em Walter và Harold Steggles. Sau khi trở thành người lưu giữ tài liệu của “chú Wally”, Alan đã dành 16 năm qua để quảng bá về nhóm, chia sẻ các tác phẩm nghệ thuật của họ trực tuyến và tổ chức các triển lãm mới.  

Trong một buổi giảng dạy cho nhóm, họa sĩ Sickert đã nói rằng tranh vẽ nên có phẩm chất “Hãy nhìn đây”. Điều này có lẽ càng đúng hơn đối với đôi mắt mệt mỏi của một thế hệ mà dường như không ngần ngại dành thời gian vô tận đê lướt mạng xã hội. Những hình ảnh mà Alan chia sẻ trực tuyến chắc chắn đã khiến tôi phải dừng lại và nhìn kỹ hơn, và từ đó tôi bị cuốn hút. Tôi đã đến các triển lãm tại Phòng trưng bày Nunnery Gallery ở Bow và Phòng trưng bày Southampton City Art Gallery vào năm 2017. Niềm vui càng nhân đôi khi một triển lãm mới, tập trung vào Walter và Harold mang tên Brothers in Art, khai mạc tại Phòng trưng bày Beecroft Gallery ở Southend ngay trong tháng tôi được bổ nhiệm làm Bộ trưởng Văn hóa. Tôi đã kéo các đồng nghiệp mới từ bộ tới tham dự, và thậm chí còn thu hút thêm một số người hâm mộ.  

Đáng tiếc, không có tác phẩm nào của anh em Steggles nằm trong Bộ sưu tập Nghệ thuật Chính phủ. Tuy nhiên, hai nghệ sĩ thuộc Nhóm Đông London là Sam Carter và Phyllis Bray—vợ của Cooper—đều có mặt trong Bộ sưu tập. Tôi rất vui khi có bức tranh tuyệt vời của Carter về St. Anne’s, Soho, trong văn phòng suốt nhiệm kỳ của mình, và cuốn sách của Buckman luôn hiện diện trên bàn cà phê.  

Sự nhiệt tình này cũng kéo theo một nguy cơ: thư ký riêng của tôi, Rebecca, là một người rất thích theo dõi các cuộc đấu giá trực tuyến và thường xuyên gửi cho tôi những đường link khi có tác phẩm nghệ thuật được rao bán. Khi gặp các chủ phòng tranhgiám tuyển, tôi thỉnh thoảng bị hỏi: “Anh có sưu tập tranh không?” Dù có niềm đam mê nghệ thuật cả về cá nhân lẫn công việc, câu hỏi này vẫn khiến tôi cảm thấy xa lạ. Tôi đã sở hữu nhiều áp phích và bản in, nhưng chưa bao giờ nghĩ đến việc mua một tác phẩm nghệ thuật nguyên bản.  

Cũng như rượu vang hảo hạng và opera, sự đam mê cuồng nhiệt của những người sành sỏi khiến tôi e dè khi cố gắng theo kịp. Tôi cũng cho rằng mình không đủ khả năng tài chính—ngay cả Hội chợ Nghệ thuật Giá cả Phải chăng (Affordable Art Fair) cũng nằm ngoài ngân sách của tôi. Nhưng thực tế, những chương trình tuyệt vời như Own Art, cung cấp các khoản vay không lãi suất để giúp mọi người mua tác phẩm từ các nghệ sĩ đương đại, đã khiến việc sở hữu nghệ thuật trở nên dễ tiếp cận hơn. Vì thế, tôi thấy thật hợp lý khi dùng một phần tiền trợ cấp thôi việc sau cuộc tổng tuyển cử—khi nhiệm kỳ của tôi với tư cách là Bộ trưởng Văn hóa kết thúc—để trở thành một nhà sưu tập nghệ thuật.

 

(Xem phần 1phần 3)

 

Nguồn: How I became an art collector. An unlikely passion

Biên dịch: Huyền Trịnh

Viết bình luận của bạn:

Tranh vẽ theo yêu cầu. Chúng tôi nhận đặt vẽ tranh theo yêu cầu với thể loại và chất liệu đa dạng. Hãy để những bức tranh nói lên phong cách của bạn.

Tải ứng dụng ngay

Google Play App Store
popup

Số lượng:

Tổng tiền:

icon icon icon