-
-
-
Tổng tiền thanh toán:
-
Tin tức
Nhà thiết kế nội thất George Yabu và Glenn Pushelberg: Tiếp cận chân thành với việc sưu tập nghệ thuật
Một chiều thu năm ngoái, trên đường đến văn phòng Tribeca, George Yabu và Glenn Pushelberg đã ghé qua gallery 125 Newbury. Và họ tìm thấy sự rung động bởi triển lãm "Tiếng vang" của Peter Hujar, trưng bày các bức ảnh về cuộc sống đồng tính tại New York từ cuộc bạo loạn Stonewall vào những năm 1970 đến đại dịch AIDS vào những năm 80. Và hai vị khách này đã nhanh chóng trở thành những người sưu tập và người ủng hộ nhiệt tình cho tác phẩm của nghệ sĩ.
"Thời kỳ đó thực sự thú vị," Yabu chia sẻ với Artsy từ nhà ở Toronto. "Điều làm tôi cảm thấy kết nối với các tác phẩm của Peter đó là ‘cuộc sống ở phía Tây New York: những đường tàu, cộng đồng người đồng tính, và thỏa thuận với cảnh sát địa phương rằng họ sẽ không can thiệp nếu họ không phải làm nhiệm vụ tại các cầu tàu’, đó là một thời kỳ rất nguy hiểm.”
Anh em nhà Gao, Hoa hậu Mao số 1, 2006. Nằm trong bộ sưu tập của Yabu Pushelberg.
Sự gắn kết của George Yabu và Glenn Pushelberg với nghệ sĩ thể hiện cách tiếp cận trong sưu tập nghệ thuật của họ, chủ yếu dựa trên bản năng và sự gắn bó cá nhân. Yabu nhấn mạnh: "Khi chúng tôi sưu tập, nó là sự kết hợp cá nhân, không có chiến lược cụ thể nào."
Hai người gặp nhau lần đầu khi học thiết kế tại Đại học Ryerson ở Toronto. Sau khi tách xa một thời gian, họ tái hợp vào cuối những năm 1970 và cùng thành lập công ty thiết kế mang tên riêng vào năm 1980. Công ty của họ đã phục vụ các khách hàng như Four Seasons và Louis Vuitton. Trong quá trình này, họ liên tục xây dựng bộ sưu tập cá nhân với các tác phẩm của Anish Kapoor, Wolfgang Tillmans, Hiroshi Sugimoto, và một chiếc bí ngô đồng cao 4 feet của Yayoi Kusama.
Chân dung Glenn Pushelberg và George Yabu với chiếc đĩa sơn mài hình tròn (Đen) của Anish Kapoor, 2004. Nằm trong bộ sưu tập của Yabu Pushelberg.
Trong khi bộ sưu tập của họ ngày càng mở rộng, Yabu và Pushelberg vẫn tập trung vào những tác phẩm mà họ cảm thấy gắn kết — điều này là trọng tâm của bộ sưu tập ấn tượng của họ. Yabu chia sẻ: "Nó không bắt đầu với mục đích sưu tập hay thu thập những tác phẩm cá nhân lại với nhau, nhưng nó đã trở thành rất cá nhân. Một phần khác là những tác phẩm gợi lại những ký ức và giai đoạn trong cuộc đời chúng tôi." Pushelberg bổ sung: "Chúng tôi bắt đầu thu thập những tác phẩm gợi nhớ về tuổi trẻ của mình, vì thế chúng tôi đã làm điều đó và đó đã trở thành một xu hướng trong một thời gian." Chẳng hạn như, mối liên hệ của họ với các tác phẩm của các nhiếp ảnh gia như Robert Mapplethorpe và Diane Arbus xuất phát từ thời sinh viên của họ vào những năm 1970.
Khoảnh khắc quan trọng trong sự hình thành của họ đến khi họ được thuê để thiết kế không gian cho nhà sưu tập nghệ thuật giàu kinh nghiệm người Canada, Bruce Bailey. Ông này sau đó đã giới thiệu cho Yabu và Pushelberg về các khía cạnh của việc mua sắm tác phẩm nghệ thuật. Ông giới thiệu họ với các tác phẩm của các nghệ sĩ Canada như loạt "Khu vực chờ hiện đại" của John Massey từ năm 1997–99, mà họ đã mua từ Gallery Olga Korper vào năm 1999. Pushelberg lý giải: "Khi bạn còn trẻ và tò mò về nghệ thuật, nhưng lại không biết gì về nó, thật tốt khi có một người tư vấn, một người có thể chỉ cho bạn mọi thứ để bạn có thể bắt đầu ướt chân và cảm nhận những gì sẽ gây ảnh hưởng trở lại với bạn."
Marcel Dzama, Con tốt của tôi đã trở thành Nữ hoàng, 2021. Nằm trong bộ sưu tập của Yabu Pushelberg.
Nobuyoshi Araki, Hài kịch Tokyo, c. 1995–97. Nằm trong bộ sưu tập của Yabu Pushelberg.
Sự kết nối này đã dẫn đến việc Yabu và Pushelberg bị thu hút bởi tác phẩm của Hujar trong chuyến thăm 125 Newbury, khi họ mua các bức ảnh Gary Schneider trong Contortion I và Gary Schneider trong Contortion II (cả hai đều năm 1979). Ảnh hưởng từ nhiếp ảnh của Hujar, với cách ghi lại sinh động các phong trào xã hội quan trọng — đặc biệt là những phong trào liên quan đến cộng đồng LGBTQ+ và cuộc khủng hoảng AIDS trong những năm 1980 — đã truyền cảm hứng cho bộ đôi tiếp tục làm việc với tác phẩm của nghệ sĩ. Hiện tại, họ đang hợp tác với Phòng trưng bày Nghệ thuật Ontario để mở rộng bộ sưu tập các tác phẩm của ông.
Thực tế, Yabu và Pushelberg thường cảm thấy hạnh phúc khi cho mượn các tác phẩm nghệ thuật của mình — cho dù là cho tổ chức, bạn bè hay trong không gian làm việc của họ — để tăng cơ hội tiếp cận các tác phẩm trong bộ sưu tập cá nhân. Pushelberg nhấn mạnh: “Nghệ thuật là để chia sẻ và trưng bày nó, không phải để che giấu và bỏ vào khuất sau, bởi vì có rất nhiều điều đó trên Thế giới. Chúng tôi đem tác phẩm nghệ thuật của mình vào tất cả các studio, trong nhà của chúng tôi, thậm chí là nhà của một số người thân chỉ để treo trên tường để mọi người có thể tiếp xúc với nó.”
L–R: Phối cảnh sắp đặt, Yoshitomo Nara, Pee và Pee “Đêm chết” cả hai đều năm 2001. Nằm trong bộ sưu tập của Yabu Pushelberg.
Hiện tại, cặp đôi Pee và Pee sở hữu hai tác phẩm của Yoshitomo Nara, "Dead of Night/Đêm chết" (cả hai đều năm 2001), mà họ đã mua từ Phòng trưng bày Tomio Koyama ở Tokyo vào năm 2002. Những tác phẩm này đang được Bảo tàng Guggenheim Bilbao mượn để tưởng nhớ nghệ sĩ trong triển lãm qua tháng 11. Đồng thời, cặp đôi cũng tích cực hợp tác với các tổ chức và cơ quan khác để mở rộng khả năng tiếp cận nghệ thuật. Ví dụ, họ đang làm việc với tổ chức từ thiện RX Art, trong đó họ đã ủy quyền cho nghệ sĩ người Canada Marcel Dzama để vẽ một bức tranh tường, "My Pawn has Become a Queen/Con tốt của tôi đã trở thành Nữ hoàng" (2021), cho nhà tế bần AIDS Casey House ở Canada, và bức tranh này hiện đang được trưng bày trong căn hộ của họ tại New York.
Một nghệ sĩ gần đây thu hút sự quan tâm đặc biệt của Yabu và Pushelberg là Ooloosie Saila, một nghệ sĩ Inuit mới nổi với các tác phẩm gần đây đã được giới thiệu tại Venice Biennale lần thứ 60, "Người nước ngoài ở mọi nơi". Mối liên hệ của họ với nghệ thuật của Saila bắt đầu khi họ tình cờ mua tác phẩm "Iceberg biệt lập" (2018) tại cuộc đấu giá từ thiện Art with Heart/Nghệ thuật với trái tim ở Canada vào năm 2019. Bị thu hút bởi câu chuyện đầy cảm hứng của nghệ sĩ và cuộc đấu tranh của các nghệ sĩ bản địa, như được đề cập trong một bài báo trên New York Times năm 2019, họ tiếp tục mua thêm các tác phẩm của Saila.
Viễn cảnh sắp đặt, Thomas Ruff, W.H.S. Ngày 10 tháng 10 năm 2001. Nằm trong bộ sưu tập của Yabu Pushelberg.
Được thúc đẩy bởi lòng mong muốn hỗ trợ và tôn vinh tài năng của Ooloosie Saila, Yabu và Pushelberg đang xem xét một sự hợp tác có thể cung cấp cho nghệ sĩ một nền tảng trong không gian trưng bày tại studio Tribeca của họ. Thông thường, cả hai đều dành thời gian nghiên cứu sâu sắc về lịch sử cuộc đời của mỗi nghệ sĩ, với mong muốn học hỏi và hiểu biết càng nhiều càng tốt. Họ đặt kế hoạch đến thăm Cape Dorset, một vùng đất Inuit nổi tiếng ở phía trên Vịnh Hudson, để khám phá thêm về Ooloosie Saila và các nghệ sĩ bản địa khác trong khu vực.
Với sự bản năng được hun đúc qua nhiều năm kinh nghiệm trong ngành thiết kế, Yabu và Pushelberg tránh sử dụng chiến lược sưu tập chỉnh tề, thay vào đó họ theo đuổi một triết lý rằng nghệ thuật nên gây cảm hứng, thúc đẩy cuộc đối thoại. Cách tiếp cận này đã sâu sắc ảnh hưởng đến công việc thiết kế của họ, đảm bảo rằng mỗi tác phẩm mà họ chọn không chỉ thu hút về mặt thẩm mỹ mà còn trở thành một phần sống động của không gian mà nó thuộc về. "Chúng tôi không phải là nhà đầu tư nghệ thuật, chúng tôi chỉ mua những gì chúng tôi thực sự yêu thích; một số tác phẩm có giá trị cao, một số không, nhưng điều quan trọng là chúng phải thực sự đáng để chúng tôi sở hữu," Pushelberg chia sẻ. Yabu bổ sung: "Nghệ thuật rất quan trọng — nó là phương tiện để thông báo cho xã hội, để cho chúng ta biết chúng ta sẽ đi về đâu, và đó là điều duy nhất mang lại cho một số người cảm giác ổn định."
Biên dịch: Phương Anh
Nguồn: Artsy