-
-
-
Tổng tiền thanh toán:
-
Tin tức
Top 10 giám tuyển có ảnh hưởng nhất thế giới
Ở La Mã cổ đại, các “curatores” phụ trách giám sát các nhà tắm, hệ thống dẫn nước và cống rãnh. Trong thời Trung cổ, “curatus” là một linh mục chuyên chăm sóc các linh hồn. Đến thế kỷ XVIII, curator là người chăm sóc, bảo quản và phát triển các bộ sưu tập nghệ thuật. Sự phát triển của giám tuyển nghệ thuật không kết thúc ở đó, thế kỷ XX- giám tuyển đã ngày càng tạo được vị thế. Họ là những người tạo ra thị hiếu trong thế giới nghệ thuật ngày nay, và những người giám tuyển cố gắng phản ánh hiện thực của thế giới, dự đoán xu hướng trong nghệ thuật và đóng một vai trò quan trọng trong giới nghệ thuật. Vì vậy bài viết dưới đây của chúng tôi sẽ giới thiệu một số giám tuyển có ảnh hưởng nhất trong thế giới nghệ thuật.
(Nguồn: https://magazine.artland.com/)
Hans Ulrich Obrist - đồng Giám đốc của Phòng trưng bày Serpentine ở London. Theo cách nói của ông, nguồn cảm hứng tuyệt vời trong việc giám tuyển đến từ “người tạo ra mối liên hệ” Sergei Diaghilev, người sáng lập Ballets Russes. Diaghilev không phải là một vũ công, một nhà soạn nhạc, một biên đạo múa hay một nghệ sĩ, nhưng lại chịu trách nhiệm về một cuộc đối thoại nghệ thuật đáng kinh ngạc bằng cách tập hợp Stravinsky với các biên đạo múa cũng như với Picasso, Braque và Cocteau. Obrist coi công việc của mình như một chất xúc tác.
(Nguồn: https://magazine.artland.com/)
Người phụ trách độc lập Carolyn Christov - Bakargiev chịu trách nhiệm về documenta 13, đã chọn để lưu giữ ở Kabul, Alexandria và Banff, cũng như ở Kassel. Dưới sự lãnh đạo của cô, documenta 13 được coi là một trong những triển lãm quan trọng nhất trong thế giới nghệ thuật, sử dụng nghệ thuật và văn hóa với mục đích tái tạo, chữa bệnh và đối thoại. Cô đã từng là giám tuyển cấp cao tại PS1 ở New York, đồng thời là giám đốc của Bảo tàng Nghệ thuật Đương đại Castello di Rivoli và GAM ở Turin. Cô ấy là người phụ nữ đầu tiên đạt vị trí số 1 trong danh sách “Power 100” của Art Review.
(Nguồn: https://magazine.artland.com/)
Okwui Enwezor (1963-2019) là Giám đốc của Haus der Kunst ở Munich. Sinh ra và lớn lên ở Nigeria, ông chuyển đến Mỹ vào những năm 80 để nghiên cứu khoa học chính trị. Tuy nhiên, khi đến thăm các triển lãm nghệ thuật, Okwui Enwezor quan sát thấy sự vắng mặt của các nghệ sĩ châu Phi và bắt đầu phê bình những chương trình này, thậm chí thành lập tạp chí nghệ thuật của riêng mình. Năm 1996, ông được biết đến với tư cách là một người phụ trách khi ông thực hiện “In/sight”, một cuộc triển lãm về nhiếp ảnh châu Phi tại Bảo tàng Guggenheim SoHo ở New York. Buổi biểu diễn lớn đầu tiên của ông, “Thế kỷ ngắn: Phong trào độc lập và giải phóng ở châu Phi, 1945-1994” được tổ chức tại MoMA's PS1 ở Queens, New York, vào năm 2002. Enwezor coi nghệ thuật là biểu hiện của sự thay đổi xã hội, và ông luôn đưa lý thuyết này vào trong công việc giám tuyển của mình. Enwezor được bổ nhiệm làm người phụ trách Venice Biennale 2015, khiến ông trở thành người phụ trách châu Phi đầu tiên trong lịch sử của Venice Biennale. Ông cũng là giám tuyển đầu tiên không phải người da trắng, vào năm 2002. Enwezor đã qua đời vào ngày 15 tháng 3 năm 2019, nhưng ảnh hưởng của công việc giám tuyển của ông vẫn vô giá đối với thế giới nghệ thuật ngày nay.
(Nguồn: https://magazine.artland.com/)
Catherine Morris là một nhân vật có tiếng nói trong nghệ thuật nữ quyền. Với tư cách là Người quản lý Sackler cho Trung tâm Nghệ thuật Nữ quyền Elizabeth A. Sackler tại Bảo tàng Brooklyn, Morris chịu trách nhiệm cho một loạt các cuộc triển lãm mang tên “Một năm có: Chủ nghĩa nữ quyền tái tạo tại Bảo tàng Brooklyn” vào năm 2016-2017. Chuỗi triển lãm giới thiệu lịch sử của nữ quyền và nghệ thuật nữ quyền, đồng thời giới thiệu các phương pháp nghệ thuật đương đại và tư tưởng mới. Điều này trong giai đoạn bầu cử ở Mỹ, khi các cuộc trò chuyện về bình đẳng giới và chủng tộc trở nên nóng hơn bao giờ hết. Cô đã đồng quản lý nhiều chương trình khác với các tác phẩm của các nữ nghệ sĩ có tầm nhìn xa và trong những ngày đầu là người phụ trách độc lập, cô đã chịu trách nhiệm cho các chương trình giới thiệu nữ quyền của những năm 70.
Massimiliano Gioni là Phó Giám đốc kiêm Giám đốc Triển lãm Đặc biệt tại Bảo tàng Mới, New York, cũng như Giám đốc Quỹ Nicola Trussardi ở Milan (nổi tiếng với các cuộc triển lãm du mục trong các tòa nhà bỏ hoang ở Milan). Anh được biết đến là người đam mê quảng bá cho các nghệ sĩ trẻ. Triển lãm “Younger Than Jesus” do Lauren Cornell và Laura Hoptman đồng quản lý, có các nghệ sĩ trẻ đang lên như Cory Arcangel, Tauba Auerbach, Elad Lassry và Adam Pendleton. Tuy nhiên, điều khiến Gioni trở nên khác biệt là cách anh ấy kết hợp nhuần nhuyễn giữa trẻ và già, ngoài lề và chính thống, giữa thực và hư cấu để kể những câu chuyện toàn diện.
Giám tuyển trưởng tại Bảo tàng Nghệ thuật Đương đại ở LA, Helen Molesworth, đồng giám tuyển của Kerry James Marshall. Triển lãm được tổ chức vào năm 2016, khi cuộc bầu cử tại Mỹ đang diễn ra sôi nổi và căng thẳng chủng tộc đang gia tăng khiến cuộc triển lãm này trở nên cấp thiết hơn bao giờ hết. Tác phẩm của Marshall, trong đó các nhân vật chính luôn là người da đen, mạnh dạn thách thức, khắc hoạ những người Mỹ gốc Phi bị gạt ra ngoài lề xã hội. Molesworth cũng nhận được rất nhiều lời khen ngợi khi cô thể hiện lại bộ sưu tập MoCA LA theo quan điểm nữ quyền “Nghệ thuật của thời đại chúng ta”. Sự quan tâm của cô dành cho các nghệ sĩ nữ là một nền tảng quan trọng cho thế giới nghệ thuật ngày nay.
(Nguồn: https://magazine.artland.com/)
Thelma Golden là Giám đốc trưởng tại Bảo tàng Studio ở Harlem, Newyork. Năm 1988, bà trở thành giám tuyển da màu đầu tiên tại Bảo tàng Nghệ thuật Hoa Kỳ Whitney. Golden được biết đến với việc quảng bá các nghệ sĩ trong giai đoạn đầu của sự nghiệp và các triển lãm của bà đặc biệt tập trung vào các nghệ sĩ người Mỹ gốc Phi mới nổi. Cùng với người bạn và nghệ sĩ Glenn Ligon, Golden đã đặt ra thuật ngữ gây tranh cãi "nghệ thuật hậu da màu", đề cập đến một thế hệ nghệ sĩ người Mỹ gốc Phi hậu dân quyền mà tác phẩm của họ, theo họ, không còn có thể được định nghĩa theo "chủng tộc" và ai cảm thấy tự do để lại cái mác "nghệ sĩ da màu".
(Nguồn: https://magazine.artland.com/)
RoseLee Goldberg là Giám đốc sáng lập của Performa, tổ chức hàng đầu dành riêng cho biểu diễn trực tiếp trong nghệ thuật thế kỷ XX và XXI. Goldberg được biết đến với việc quảng bá nghệ thuật trình diễn tiên tiến. Cô ấy thường cho các nghệ sĩ trẻ biểu diễn khi mới bắt đầu sự nghiệp, từ đó khởi đầu cho nhiều sự nghiệp thành công. Cuốn sách xuất bản năm 1979 của cô, Performance Art: From Futurism to Present đã thực sự đưa nghệ thuật trình diễn lên bản đồ và củng cố nó trong lịch sử nghệ thuật. Goldberg tin rằng các nghệ sĩ cần phải là những nhà hoạt động và Performa đối với cô ấy là một nền tảng phản ánh khoảnh khắc hiện tại và cho phép các cuộc trò chuyện hiệu quả, đầy thử thách thông qua nghệ thuật phá vỡ ranh giới mới.
(Nguồn: https://magazine.artland.com/)
Lowery Stokes Sims là Giám tuyển độc lập và Giám tuyển chính tại Bảo tàng Nghệ thuật và Thiết kế ở New York. Mặc dù cô ấy đã nghỉ hưu từ chức vụ Giám đốc điều hành vào năm 2015, cô ấy vẫn hoạt động tích cực hơn bao giờ hết. Sứ mệnh suốt đời vận động cho các nghệ sĩ da màu của cô có thể được nhìn thấy đầy vinh quang khi cô đồng phụ trách triển lãm “Nhà, Ký ức và Tương lai” tại Trung tâm Văn hóa Caribe, Viện Diaspora Châu Phi ở Đông Harlem vào năm 2016. Triển lãm kết hợp giữa lịch sử và đương đại các nghệ sĩ Latino và African Diaspora trong một buổi biểu diễn sâu sắc nhưng đầy khiêu khích. Trở lại những năm 70, Sims trở thành người phụ trách người Mỹ gốc Phi đầu tiên và duy nhất tại Bảo tàng Nghệ thuật Metropolitan, đồng thời bà cũng là Giám đốc Điều hành kiêm Chủ tịch của Bảo tàng Studio ở Harlem trong nhiều năm. Sự cống hiến và niềm đam mê của Sims đã giúp tạo ra vô số đột phá.
10. Hamza Walker
(Nguồn: https://magazine.artland.com/)
Hamza Walker là Giám đốc Điều hành của LAXART. Trong 22 năm, ông là Giám đốc Giáo dục và Phó Giám đốc phụ trách tại Hội Phục hưng Chicago, nơi ông tập trung vào việc đưa các nghệ sĩ và câu chuyện chưa được công nhận rộng rãi đến công chúng. Vào năm 2016, ông đồng quản lý Made in LA 2016, cùng với Aram Moshayedi. Đây là phần thứ ba trong hai năm một lần của Bảo tàng Hammer, tập trung vào các hoạt động thực hành ở Los Angeles. Buổi biểu diễn được ca ngợi rộng rãi nhờ sự miêu tả phong phú và đa dạng về LA, và sự kết hợp liền mạch giữa các nghệ sĩ mới nổi và tiên phong nhưng chưa được công nhận. Tại LAXART, Walker tiếp tục sứ mệnh nghệ thuật toàn diện của mình, thúc đẩy các nghệ sĩ xứng đáng được ghi nhận nhiều hơn trong lịch sử văn hóa của chúng ta và trong thế giới nghệ thuật.
Nguồn: https://magazine.artland.com/10-influential-curators-shaping-the-art-world-today/
Biên dịch: Trang Hà
Biên tập: Ahndoar