-
-
-
Tổng tiền thanh toán:
-
Tin tức
Việc giám tuyển triển lãm toàn bộ sự nghiệp của nghệ sĩ Tasmania, Michael McWilliams, đòi hỏi một cuộc tìm kiếm quy mô lớn trên toàn quốc (Phần 2)
Tìm kiếm và "tập hợp" các bức tranh mất tích
Bước đầu tiên trong việc tìm kiếm các bức tranh của hoạ sĩ Michael McWilliams người Tasmania là làm việc với nghệ sĩ và bạn đời của ông, Robert, để thu thập thông tin về vị trí của các tác phẩm nghệ thuật .
Giám đốc Bảo tàng và Phòng trưng bày Nghệ thuật Nữ hoàng Victoria (QVMAG), Shane Fitzgerald, thảo luận về những bức tranh có thể trưng bày với McWilliams. (Ảnh: QVMAG)
Sau đó, đội ngũ bảo tàng QVMAG đã nói chuyện với các chủ phòng tranh trên khắp cả nước và rà soát qua các hồ sơ của họ.
"Có hồ sơ lưu trữ về mọi buổi triển lãm thương mại trong suốt 34 năm qua," ông Fitzgerald nói.
"Hy vọng rằng một số hồ sơ đó sẽ cho chúng tôi một manh mối về nơi mà nhà sưu tập sở hữu một bức tranh cụ thể có thể đang ở."
Tuy nhiên, dấu vết dẫn đến một nhà sưu tập cụ thể có thể không dừng lại ở đó, vì các nhà sưu tập thường bán tranh cho nhau một cách riêng tư.
"Vì vậy, hành trình của chúng tôi trở thành một cuộc săn lùng," ông Fitzgerald nói.
Một số bức tranh của McWilliams mang thông điệp về những mối nguy hại của sự tàn phá môi trường. (Ảnh: QVMAG)
Trong suốt quá trình làm việc, đội ngũ của ông Fitzgerald đã đối mặt với nhiệm vụ khó khăn là chọn ra chỉ 100 bức tranh trong số 2.000 bức tranh của McWilliams để trưng bày.
"Điều này đặc biệt khó khăn vì hầu hết các tác phẩm của ông đều xuất sắc," ông Fitzgerald nói.
Tuy nhiên, khi một bức tranh được tìm thấy và chọn lựa để trưng bày, trong hầu hết các trường hợp, chủ sở hữu của nó đều đồng ý cho mượn, ông Fitzgerald cho biết.
"Phản hồi từ các chủ sở hữu là cực kỳ tích cực — rất nhiều nhà sưu tập đã ủng hộ Michael trong suốt 34 năm qua, và họ vô cùng hào hứng khi chúng tôi thực hiện triển lãm này."
Bước cuối cùng trong việc có được một tác phẩm là tổ chức hậu cần liên quan đến việc vận chuyển tác phẩm ấy đến Launceston, một công việc không hề đơn giản, ông Fitzgerald chia sẻ.
Chuyến hành trình cảm xúc
Hành trình hai năm tìm kiếm và thu thập tranh McWilliams từ khắp nơi ở Úc đã bao gồm nhiều thăng trầm, ông Fitzgerald giải thích.
"Thật sự rất vui. Có những khoảnh khắc thăng hoa khi bạn tìm thấy một tác phẩm mà bạn đã tìm kiếm suốt mà không có chút may mắn nào, và đột nhiên nó xuất hiện," ông nói.
"Đó là một cảm giác thật tuyệt vời đối với mọi người vì điều đó có nghĩa là chúng ta có thể đưa bức tranh đó vào triển lãm."
Một trong những bức tranh không được thu thập thành công cho triển lãm, có tên là “Sunday Afternoon in the Country”. (Ảnh: Bảo tàng và Phòng Trưng bày Nghệ thuật Queen Victoria)
Những thất vọng mà đội ngũ trải qua bao gồm việc không thể tìm ra những bức tranh "phải có".
"Tôi nghĩ danh sách dài những tác phẩm 'phải có' của tôi lên tới khoảng bốn mươi bức," ông Fitzgerald cho biết.
"Chúng tôi đã tìm kiếm rất kỹ lưỡng trên phạm vi rộng cho những tác phẩm đó, và tiếc là… có khoảng một tá tác phẩm không thể đưa vào triển lãm," ông nói.
"Chúng tôi chỉ đơn giản là không thể tìm thấy chúng trong suốt hai năm qua, vì vậy những 'phải có', một số trong số chúng cuối cùng hóa ra là 'không có’."
Áp lực đối với đội ngũ tăng cao, đặc biệt là trong thời gian chuẩn bị cho buổi khai mạc triển lãm, ông Fitzgerald giải thích.
"Cuối cùng chúng tôi gần như chạm đến hạn chót trong việc tìm kiếm các tác phẩm; chúng tôi đã có những tác phẩm bất ngờ xuất hiện chỉ một tuần trước," ông nói.
"May mắn thay, chúng có mặt ở Hobart... nên chúng tôi đã có thể dừng mọi công việc lại, làm việc với nhà sưu tập đó và đưa các bức tranh lên đây khi chúng tôi đang lắp đặt triển lãm."
Nhân viên phòng trưng bày điều chỉnh một tác phẩm nghệ thuật trong triển lãm McWilliams. (Ảnh: ABC News: Sarah Abbott)
Ông Fitzgerald cho biết, với việc hoàn thành triển lãm, đội ngũ của ông rất mong đợi ngày khai mạc.
"Chúng tôi biết chất lượng của triển lãm và thực sự rất, rất hào hứng để xem Michael, nghệ sĩ, sẽ phản ứng như thế nào, và cộng đồng sẽ cảm nhận ra sao khi họ đến và thấy triển lãm lần đầu tiên," ông nói.
100 tác phẩm trưng bày kể một câu chuyện liền mạch, vinh danh McWilliams theo một tiêu chuẩn mà bạn sẽ "thấy trong các phòng trưng bày lớn trên đất Úc", ông giải thích.
"Và có một ấn phẩm quan trọng mà chúng tôi đang sản xuất, trình bày gấp đôi số lượng đó."
Đối với McWilliams, việc tham quan triển lãm trong ngày khai mạc là một cơ hội để nhìn thấy nhiều bức tranh mà ông đã không nhìn thấy trong nhiều thập kỷ.
"Việc nhìn thấy lại những bức tranh ấy thật tuyệt vời … chúng như những người bạn bị lãng quên, như một cuộc hội ngộ nhỏ. Thực sự là quá tuyệt."
(Xem phần 1 tại đây)
Biên dịch: Huyền Trịnh