-
-
-
Tổng tiền thanh toán:
-
Tin tức
Tranh màu nước "Tự sắp xếp lại bản thân mình đi" trong triển lãm "BẠN ĐÃ GẶP TUÂN PHẠM?"
Có người bảo, mỗi bức tranh là một lần nghệ sĩ hiện ra - không ồn ào, không chào hỏi, chỉ lặng lẽ đứng đó. Và nếu bạn nhìn lâu hơn một chút, có thể bạn sẽ thấy: hóa ra họ đang kể chuyện. Một câu chuyện không cần tiếng động, nhưng mỗi đường cọ đều chạm khẽ vào vùng sâu lắng trong lòng.
Tuân Phạm sinh năm 1988, lớn lên ở Đà Nẵng. Anh thích mưa. Thích nhạc không lời. Thích sự yên tĩnh sau những ồn ào. Trước khi cầm cọ, Tuân học quản trị ngân hàng, rồi chuyển sang làm quản trị doanh thu trong ngành khách sạn. Ban ngày, anh làm việc với con số, chạm mặt biết bao con người mới. Ban đêm, anh trở về với giấy, màu và ánh đèn bàn - vẽ như một cách chắt lọc lại mọi thứ vừa đi qua.
Cách đây chục năm, trong một quán bar ở Campuchia, anh tặng một bức tranh màu nước cho người chủ quán, một fan của John và Yoko. Một món quà nhỏ, nhưng là bước ngoặt. Sau đó, một công ty nghệ thuật ở Hội An tìm thấy tranh anh. Và Tuân bắt đầu tin rằng: có lẽ mình có thể sống cùng sáng tạo.
Từ ý tưởng, đến bản thảo, đến từng gam màu - đều đã được Tuân quy hoạch trước. Các bố cục thường tập trung vào một điểm, nơi cảm xúc gom tụ. Màu nước trong tay anh không loang để tạo cảm giác mơ hồ mà loang để phân vùng, để định hình, để làm bật những ranh giới tinh thần đang bị xáo trộn. Những khối màu tưởng như phẳng, thực ra đang giữ lấy sự chênh vênh bên trong.
Trong tranh Tuân, thường có ít nhất bóng dáng một người. Đôi khi là ai đó mà anh từng gặp, một người ngồi lặng bên ly cà phê chiều, một người quen cũ, hoặc có thể là chính bạn, người đang đứng trước tranh. Và có một chi tiết được lặp lại: một ô vuông nhỏ - khi ở bên trái, khi ở bên phải - như một nhịp thở ngắn trong bức vẽ. Tuân bảo: Đó là trái tim. Là tâm hồn. Là bản ngã. Là thứ mềm mại nhất được bọc trong cấu trúc hình học khắt khe. Là nơi anh đặt chính mình. Hoặc có thể - là nơi anh dành sẵn cho bạn.
“Bạn đã gặp Tuân Phạm?” là một cuộc gặp gỡ không cần chào hỏi. Chỉ cần đứng lặng, nhìn. Có thể ở đâu đó trong tranh - bạn sẽ thấy một phần của chính mình, đang mỏi, đang xoay, đang tìm đường, đang sắp xếp lại. Và biết đâu, một phần rất yên của mình - vẫn đang chờ được gọi tên.
Phương Anh
Hoạt động nghệ thuật
- 2025: Tham dự triển lãm trực tuyến Chiang Mai Art Fair do Asian Art Century tổ chức
- 2022 – 2024 Dự án nghệ thuật: hợp tác với TIA Wellness Resort và bộ quà tặng sáng tạo "Turn down gift set"
- 2022 – 2023: Tham dự triển lãm quốc tế The Fabriano In Aquarello
- 2021 - 2022: Tham dự cuộc thi và Triển lãm màu nước Quốc tế Pyrenees, Pháp
- 2020: Tham dự triển lãm trực tuyến JIWI Autumn Masterpieces
- 2019: Tham dự triển lãm nhóm Da Nang Local and International Artist, Trưng bày tại Bảo tàng Mỹ thuật Đà Nẵng
- 2018 – 2019: Hợp tác cùng The Workshop, tham dự các triển lãm và hoạt động nhỏ của trung tâm
- 2015 - 2017: Hợp tác cùng Hay Hay Hội An, tham dự vào các hoạt động triển lãm tại Pullman Da Nang (2016) và các triển lãm, hoạt động khác của công ty
TỰ SẮP XẾP LẠI BẢN THÂN MÌNH ĐI
Có những ngày
mắt nhắm
mà đầu vẫn chạy.
Ý nghĩ rơi ra thành khối,
cảm xúc gãy ngang như thanh.
Tôi – một hộp Pandora
không nắp,
mở tung.
Nỗi buồn lẫn với buổi trưa,
kỷ niệm chen nhau làm loạn
trong ngực trái.
Ai đó đưa tôi một mảnh.
Ai đó lắp vào đầu tôi một góc.
Ai đó gõ nhẹ vào khối rubik xộc xệch.
Nhưng xếp lại –
vẫn phải là tay tôi.
Đặt từng viên đúng chỗ,
xoay từng mặt đúng chiều.
Không vì ai.
Chỉ vì mình.
Vì nếu không,
sai lệch một khớp –
cả cái tôi
nghiêng vẹo.