-
-
-
Tổng tiền thanh toán:
-
Tin tức
Tôn vinh những nghệ sĩ ít được chú ý tại Art Basel Miami Beach
Giám tuyển Amy Smith-Stewart từ Bảo tàng Nghệ thuật Đương đại Aldrich lựa chọn những tác phẩm nổi bật của các nghệ sĩ mới nổi và ít được biết đến.
Amy Smith-Stewart hiện là trưởng giám tuyển tại Bảo tàng Nghệ thuật Đương đại Aldrich—một trong những bảo tàng nghệ thuật đương đại lâu đời nhất ở Mỹ và là bảo tàng duy nhất tại Connecticut dành riêng cho nghệ thuật đương đại. Trước đây, bà từng là giám tuyển tại Bảo tàng Nghệ thuật Hiện đại ở New York và là giảng viên tại Trường Nghệ thuật Thị giác cũng như Viện Sotheby’s ở New York. Hoạt động giám tuyển của bà tập trung vào các nghệ sĩ bị thiệt thòi, cũng như những nghệ sĩ có tư duy tiếp cận theo hướng nữ quyền. Bà thường tổ chức các triển lãm cá nhân đầu tiên tại bảo tàng cho các nghệ sĩ mới nổi.
Nghệ sĩ Roksana Pirouzmand, Tác phẩm “The Past Seeps Through the Present” (2022)
Tác phẩm này bao gồm các khuôn đúc bằng đất sét từ cơ thể của mẹ và bà ngoại của nghệ sĩ. Chúng được thực hiện tại quê nhà Iran của Pirouzmand, trước khi cô rời đi học tập tại Mỹ, trong bối cảnh hiểu rõ rằng mình có thể sẽ không bao giờ quay trở lại. “Loại đất sét này thực sự có chứa nước, và nước đang từ từ nhỏ giọt, để lại dấu ấn hoặc vết thương trên cơ thể của mẹ cô ấy,” Smith-Stewart chia sẻ. “Tác phẩm nói về sự truyền tải nỗi đau qua thời gian.”
Nghệ sĩ Bonnie Lucas, Tác phẩm “Spoiled” (1986)
Bonnie Lucas đã hoạt động nghệ thuật hơn 40 năm, và chính nghệ sĩ cũng thừa nhận rằng mình từng là một cái tên khá lạc lõng trong suốt một thời gian dài—có lẽ những năm 1980 chưa sẵn sàng để đón nhận phong cách siêu nữ tính của bà. Tuy nhiên, chính điều này giờ đây lại là điểm thu hút Smith-Stewart đến với các tác phẩm của Lucas. “Tôi quan tâm đến những nghệ sĩ có góc nhìn nữ quyền, đặc biệt là những người sử dụng nữ tính và màu hồng như một vũ khí,” giám tuyển chia sẻ.
Nghệ sĩ Kim Dacres và Melissa Joseph, Tác phẩm “The Hardest Love We Carry” (2023-24)
Dacres và Joseph, hai người bạn đồng thời cũng là những nhà giáo dục, đang cùng trưng bày các tác phẩm nghệ thuật của mình. Dacres, có gốc gác Jamaica, sử dụng lốp xe để tết và ghép thành những bức chân dung nhằm “tôn vinh sức mạnh của phụ nữ da đen và vẻ đẹp của người da đen,” giám tuyển Smith-Stewart chia sẻ. Trong khi đó, Joseph làm việc với kỹ thuật nỉ kim để khám phá “bản sắc lưỡng văn hóa, gốc gác từ cộng đồng di cư và lịch sử gia đình” của mình.
Nghệ sĩ Uman, Tác phẩm “Eedo Kafia’s Turkana” (2024)
Sinh năm 1980 tại Somalia, Uman và gia đình đã phải chạy trốn khỏi nội chiến khi cô mới 9 tuổi. Nghệ sĩ đến New York khoảng năm 2000 và bắt đầu trưng bày các tác phẩm nghệ thuật trên sân thượng của bạn bè. “Cô ấy chịu ảnh hưởng lớn từ các loại vải dệt Đông Phi, cũng như tranh Pháp thế kỷ 19, điều này được thể hiện rõ qua các gam màu rực rỡ,” giám tuyển Smith-Stewart cho biết. “Đây là một dạng trừu tượng mang tính tiên tri. Chúng thật sự rực rỡ.”
Nghệ sĩ Teresa Baker, Tác phẩm “Denote” (2024)
“Teresa Baker là một nghệ sĩ người Mỹ bản địa, có cha từng làm việc cho Dịch vụ Công viên Quốc gia. Cô ấy đã dành nhiều thời gian ở vùng Bắc Đại Bình Nguyên,” giám tuyển Smith-Stewart chia sẻ. “Tác phẩm nghệ thuật của Baker liên quan đến phong cảnh và ký ức về phong cảnh. Cô kết hợp các vật liệu nhân tạo và tự nhiên, trong đó các vật liệu tự nhiên phản ánh di sản Hidatsa và Mandan của cô.”
Nghệ sĩ Kelly Sinnapah Mary, Tác phẩm “Notebook of No Return: Alice and Goliath” (2019)
“Nghệ sĩ này đến từ Guadeloupe, và cô đã tạo ra một nhân vật là một cô học sinh có tên Sanbras. Những câu chuyện và thế giới mà nghệ sĩ xây dựng nhằm truyền tải các lịch sử bị lãng quên và những câu chuyện bị gạt ra ngoài lề về di sản của mình,” giám tuyển Smith-Stewart chia sẻ. “Tôi rất phấn khích khi thấy đây là một tác phẩm thảm, vì vậy cũng có một lăng kính nữ quyền, gắn với ý tưởng về công việc nội trợ.”
Nghệ sĩ Loie Hollowell, Tác phẩm “Red-orange nipple over blue underpainting” (2024)
“Tác phẩm này nói về trải nghiệm của Hollowell trong vai trò một người mẹ, nhưng đồng thời cũng là một người phụ nữ mang thai với cơ thể đang thay đổi, một cơ thể mang tính gợi cảm,” giám tuyển Smith-Stewart chia sẻ. “Cô ấy đã làm rất nhiều công việc bản đồ hóa cơ thể mình trong những thay đổi này thông qua ngôn ngữ trừu tượng, chủ yếu bằng cách sử dụng một bảng màu rất cảm xúc. Tôi thích gọi đây là những tác phẩm ‘trừu tượng cảm tính’ hoặc ‘trừu tượng gợi cảm’.”
Nguồn: Giving overlooked artists their due at Art Basel Miami Beach
Biên dịch: Huyền Trịnh