-
-
-
Tổng tiền thanh toán:
-
Tin tức
Những thay đổi của Picasso trong bức chân dung Gertrude Stein (phần 3)
Xem phần 1 tại đây.
Xem phần 2 tại đây.
So với nhiều thay đổi ở phần đầu, Picasso thực hiện rất ít thay đổi đối với phần còn lại của bức tranh. Để đơn giản hóa hình ảnh, ông đã loại bỏ họa tiết trang trí trên ve áo bên trái. Khăn quàng cũng được giảm bớt, tạo ra một đường thẳng hơn giữa mặt và tay phải. Bàn tay đã trở nên lộ rõ hơn khi cổ tay áo được thu ngắn lại, và mắt bây giờ dễ dàng di chuyển sang màu trắng của chiếc khăn quàng. Ban đầu, các ngón tay của bàn tay này dài hơn. Bằng cách thu ngắn làm cho chúng trông cong hơn, Picasso đã tăng thêm độ căng và tạo cho bàn tay có năng lượng hơn. Tuy nhiên, hình vẽ vẫn rất gần với bản phác thảo ban đầu, trong khi phần đầu cuối cùng khá khác biệt về góc nhìn và cách xử lý. Sự khác biệt này chắc chắn là một nguồn gốc gây ra cú sốc mà tác phẩm tạo ra cho người xem.
Trước khi rời đi, người nghệ sĩ đã xem xét kỹ tác phẩm, nhưng vẫn chưa hài lòng với khuôn mặt. Và khi trở lại Paris, ông đã vẽ lại tác phẩm, thay đổi các chi tiết và mô hình hóa. Tuy nhiên, có nhiều khả năng ông đã dùng nhiều vị trí để vẽ so với vị trí đầu tiên, ông bắt đầu chuyển nhân vật sang vị trí 'thứ hai' và 'thứ ba'. Sau đó, ông vẽ ra khuôn mặt, sự rõ ràng của các đặc điểm của khuôn mặt cuối cùng chỉ một lần duy nhất thực hiện. Hơn nữa, khuôn mặt với đặc điểm giống như mặt nạ, phù hợp với vị trí gần chính diện mà Picasso đã chọn.
Điều quan trọng khi nhìn vào các bản ký tự phải nhớ rằng quá trình này chỉ ghi lại một số chất màu và do đó không cung cấp hình ảnh hoàn chỉnh của một công đoạn vẽ tranh. Quan trọng nhất, nó không tạo ra màu trắng chì, một sắc tố quan trọng trong tác phẩm này. Sự bất đối xứng của đôi mắt nằm trong những quy ước được chấp nhận về chụp chân dung, khi không có các đường nét đậm ở hai bên miệng, khuôn mặt sẽ bớt lạnh lùng hơn, cũng như đặc biệt và tự nhiên hơn. Picasso đã vẽ vầng trán cao bằng màu trắng chì với những đường nét bằng phẳng, hai bên má cứng và chiếc cằm dẹt. Cũng quan trọng không kém đối với hiệu ứng của khuôn mặt là việc Picasso sử dụng một nửa tông màu: bóng xám ở phía bên trái của khuôn mặt với góc cạnh sắc nét, bóng mạnh ở hai bên miệng, dưới mắt và ở trang điểm của lông mày. Bởi vì màu xám này có chứa màu trắng, nó ghi lại rất ít trong các bản ký tên. Có thể nói rằng chữ ký liên quan đến bức tranh nhiều như một bức vẽ theo đường viền của Picasso đối với tác phẩm cuối cùng, được dựng lên. Margaret Werth đã gọi là 'con người thật' của Stein nằm bên dưới lớp mặt nạ. Trong cuộc thảo luận về bức chân dung, bà đã đề cập đến 'sự đối lập dao động' giữa bản thân và chiếc mặt nạ, làm sinh động bức chân dung và tạo ra một sự hiện diện tâm lý sống động.
Theo Fernande Olivier, chính Picasso là người đã tiếp cận Stein với ý tưởng vẽ chân dung cho bà. Dù trường hợp này có thật hay không, thì ngay từ đầu công việc, ông có thể đã tin rằng nó sẽ được thực hiện một cách ngẫu nhiên như bức chân dung của Leo Stein đã vẽ cùng năm đó. Và có thể ông đã cảm thấy được sự cần thiết của các bản vẽ sơ bộ. Có khả năng là trong các giai đoạn trước của bức tranh, việc xử lý các khuôn mặt phù hợp với cách vẽ cơ thể, và rằng, nếu bức chân dung được hoàn thành ở bất kỳ giai đoạn nào trong số này, thì phần đầu sẽ giống như trong chân dung của Leo Stein. Tuy nhiên, sau khi trở về từ quê nhà, Picasso đã vẽ với tốc độ nhanh, đặc trưng cho thói quen làm việc thông thường của ông, không cần Gertrude ngồi làm mẫu.
Nguồn: https://www.burlington.org.uk/media/_file/article-18601-1.pdf
Biên dịch: Trang Hà
Biên tập: Minh Liên