-
-
-
Tổng tiền thanh toán:
-
Tin tức
Đánh giá nghệ thuật: Bộ sưu tập Frick
Sau khi trải qua cuộc cải tạo và mở rộng trị giá 330 triệu đô, Bộ sưu tập Frick tại thành phố New York đã mở cửa trở lại đón công chúng
Người yêu nghệ thuật “sẽ cảm thấy như thể họ đang trải nghiệm bảo tàng lần đầu tiên.” (Ảnh: Jeenah Moon / Reuters)
“Vẫn là nơi cũ. Nhưng đẹp hơn,” Eric Gibson viết trên The Wall Street Journal. Sau bốn năm đóng cửa để thực hiện cuộc cải tạo và mở rộng trị giá 330 triệu đô, Bộ sưu tập Frick tại thành phố New York đã mở cửa trở lại vào giữa tháng Tư, và những người yêu nghệ thuật – vốn đã trân quý nơi lưu giữ những kiệt tác Old Master này – “sẽ cảm thấy như thể họ đang trải nghiệm bảo tàng lần đầu tiên.”
Diện tích trưng bày đã được mở rộng thêm 30%, mang đến cho các giám tuyển “cơ hội không chỉ để lắp đặt lại mà còn để tái kiến tạo bộ sưu tập,” và họ đã thực hiện điều đó một cách tinh tế. Trong khi nhiều bức tranh nổi tiếng nhất của Frick vẫn treo ở các vị trí quen thuộc trong những gian phòng tráng lệ ở tầng một của dinh thự xây từ năm 1914, thì các khu sinh hoạt trên lầu – trước kia là nơi ở của gia đình Frick – nay đã trở thành không gian trưng bày mới thay vì chỉ là khu vực hành chính. Những căn phòng bổ sung này được dùng để mang đến góc nhìn sâu hơn về cách mà nhà ông trùm ngành công nghiệp Henry Clay Frick và các thành viên khác trong gia đình đã xây dựng bộ sưu tập. Những không gian thân mật hơn cũng là nơi lý tưởng để trưng bày các tác phẩm nhỏ, chẳng hạn như bức nghiên cứu mây trời đầy quyến rũ vẽ năm 1822 của John Constable.
Frick vẫn là “bảo tàng đô thị nhỏ tuyệt vời nhất thế giới, vượt xa mọi nơi khác,” Adam Gopnik nhận định trên The New Yorker. Bước vào West Gallery rộng lớn, bạn sẽ thấy một bức tranh chân dung tự họa của Rembrandt, hai bức tranh cảng của Turner, một tác phẩm của Vermeer, một của Goya và một của Velázquez. Nếu đi qua hết các căn phòng, bạn có thể nhận ra rằng Frick có xu hướng yêu thích những chân dung “người giàu trong trang phục làm việc,” như Thomas Cromwell của Holbein hay Comte Robert de Montesquiou-Fezensac của Whistler. Ngay cả bức St. Francis in the Desert của Bellini cũng cho thấy nhà thuyết giáo khổ hạnh đang đứng gần bàn làm việc ngoài trời. “Những con người trong tranh của Frick chính là những người giống Frick: những người đàn ông có quyền lực và ảnh hưởng.” Cũng chính vì lý do đó, tại bảo tàng này, “suy nghĩ tất yếu quay trở lại với những câu hỏi nan giải về sự giàu có và thương mại, cùng vai trò của chúng trong việc tạo ra, sưu tập và thương mại hóa nghệ thuật.”
Frick không phải là người tốt. Ông bóc lột lao động nhập cư và đàn áp công đoàn. Nhưng chính sự bảo trợ nghệ thuật như của ông đã làm nên sự nghiệp của những nghệ sĩ như Rembrandt. Và để đánh đổi cho việc cho phép tích lũy khối tài sản khổng lồ như của Frick, chúng ta được ban tặng “một phong cảnh huy hoàng mà tất cả cùng được chia sẻ,” bao gồm những nơi như thế này.
Frick không hề mắc kẹt trong quá khứ, Christian K. Kleinbub viết trên ArtNews. Bảo tàng đã xây dựng cộng đồng người xem trực tuyến, chủ động đặt ra các câu hỏi về người sáng lập, và suốt bốn năm hoạt động tại địa điểm tạm thời, họ đã làm nổi bật các nghệ sĩ bị lãng quên. Nhưng Frick “luôn là một ốc đảo của sự tươi đẹp” bởi nơi đây luôn giữ một niềm tin vững vàng rằng những báu vật của họ, bao gồm cả các tác phẩm nghệ thuật trang trí, không cần phải giải thích. Ở đây, bạn thậm chí sẽ không tìm thấy sự phân tâm từ những dòng chú thích treo tường – điều này khiến Bộ sưu tập Frick ngày nay “trở nên quý giá hơn bao giờ hết.” Nó đặc biệt “bởi vì nó giúp ta hình dung thế giới nên như thế nào. Nơi đây mang đến một giấc mơ nghệ thuật, nơi hình ảnh vừa mê hoặc vừa khai sáng.”
Nguồn: Art review: The Frick Collection
Biên dịch: Huyền Trịnh