VN | EN

Tin tức

Phương thức hoạt động của phòng trưng bày nghệ thuật

Sau khi hoàn thiện, hoạ sĩ thường sẽ mang các tác phẩm của mình đến ký gửi tại các phòng trưng bày. Phòng trưng bày là địa điểm trung gian đại diện cho hoạ sĩ, có nhiệm vụ làm truyền thông và bán các tác phẩm sau khi đã tuyển chọn. Có thể thấy đối với thị trường nghệ thuật, vai trò của các phòng trưng bày là rất quan trọng. Họ được coi là trái tim đang đập của thế giới nghệ thuật, là phương tiện để nhiều họa sĩ tìm đường đến bảo tàng, các bộ sưu tập tuyệt vời của thế giới hoặc chỉ là nhà của những người yêu thích tác phẩm nghệ thuật.

Các phòng trưng bày có nhiều vai trò, cả hữu hình và vô hình như: ươm mầmhỗ trợ các hoạ sĩ, tổ chức các buổi triển lãm, quảng bá họa sĩ và bán các tác phẩm. Phòng trưng bày cung cấp các dịch vụ như quản lý tài chính hoặc xuất bản, để giúp các hoạ sĩ tập trung hoàn toàn vào công việc sáng tác nghệ thuật. Mô hình các phòng trưng bày khá đa dạng. Một trong những phòng trưng bày lớn nhất trên thế giới là Art BaselUBS’s Art Market. Theo thống kê năm 2017 ước tính có khoảng 296.000 nhà buôn nghệ thuậtphòng trưng bày kinh doanh. Chỉ dưới 40% trong số đó có doanh thu hàng năm dưới 500.000 đô la, trong khi một cổ phiếu tương tự có doanh thu từ 1 triệu đến 10 triệu đô la. Gần 2/3 tổng số phòng trưng bày có khối lượng nhân sự từ 5 người trở xuống và chỉ 4% có từ 20 nhân viên trở lên.

Thế nhưng bất kể quy mô như thế nào, cốt lõi của một phòng trưng bày là “chương trình” của nó. Công việc của các phòng trưng bày là tập trung xoay quanh các hoạ sĩ mà họ đại diện. Ngoài ra, họ có các hoạt động khác như hợp tác với các phòng trưng bày khác, các buổi triển lãm, art talk hoặc mang tranh tham gia hội chợ. Vai trò chính là giúp cho hoạ sĩ tạo ra những tác phẩm tuyệt vời, theo bất kỳ cách nào họ có thể.

Chúng tôi đã tìm hiểu ba phòng trưng bày ở các quy mô khác nhau, được công nhận vì các hoạt động mạnh mẽ của họ. Hãy theo dõi bài viết của chúng tôi nếu bạn đang muốn tìm hiểu thêm về cách các phòng trưng bày phục vụ các hoạ sĩ, phát triển thành các tổ chức theo đúng nghĩa và ý nghĩa về sự thành công của họ. 

Night Gallery 

Night Gallery bắt đầu vào năm 2010 trong một trung tâm mua sắm dải ở khu phố Lincoln Heights của Los Angeles, và từ đó đã chuyển sang diện tích khoảng hơn 500 mét vuông, trải rộng trên hai khu trung tâm dày đặc phòng trưng bày của thành phố. Night Gallery được mở ra bởi họa sĩ Davida Nemeroff. Mục đích ban đầu mở ra Night là dành cho bản thân họa sĩ và những đồng nghiệp của cô, các sinh viên MFA. Các tác phẩm của họ hướng tới sử dụng ngôn ngữ hình ảnh làm phương tiện phê bình văn hoá bản địa Mỹ. Mặc dù nó không nhất thiết phải rõ ràng trong mỗi tác phẩm. Trong tác phẩm của Rose Marcus, thường xuất hiện các bức ảnh về các địa danh hoặc biểu tượng của Thành phố New York hay bảng chỉ dẫn được đưa vào các bức tranh tượng hình của Mira Dancy.

Trong những ngày đầu, Nemeroff và cộng sự cũ Mieke Marple có một mục tiêu khiêm tốn: Có thể thuê một trợ lý phòng trưng bày. Mặc dù Marple không còn ở phòng trưng bày, Nemeroff hiện có một đội ngũ nhân viên gồm bốn nhân viên toàn thời gian (không bao gồm cả bản thân cô), điều này cho phép cô dành nhiều thời gian hơn bên ngoài phòng trưng bày, bao gồm khoảng 20 giờ một tuần để thăm studio với các nghệ sĩ của cô. cũng như những người khác mà cô ấy không đại diện. Cô cũng coi vai trò của mình là giúp đảm bảo các nghệ sĩ của cô luôn tham gia vào công việc mà họ hứng thú và đạt được “đột phá” một cách lý tưởng.

Cô cũng dành nhiều thời gian để đi du lịch và hỗ trợ các họa sĩ trực tiếp, đi xem các buổi khai trương và triển lãm ở các thành phố khác, chẳng hạn như Winnipeg, Canada và Durham, North Carolina. Đặc biệt là đối với một phòng tranh mới, việc cộng tác với các phòng trưng bày khác là rất quan trọng. Nó giúp tạo ra một “mạng lưới hỗ trợ đa dạng” cho các họa sĩ. Đây cũng là một phần trong vai trò của cô ấy là làm trung gian giữa các họa sĩ và cuộc trao đổi rộng lớn hơn.

Một trong những điểm mạnh của bất kỳ người chủ gallery thành công nào là họ thực sự nắm được những sự kiện đang diễn ra trong thế giới nghệ thuật. Điều này cũng sẽ giúp cho việc quảng bá họa sĩ và đó là cách mà họ dẫn dắt câu chuyện.

Có nhiều bằng chứng cho thấy Nemeroff và nhóm của họ đang làm việc đúng đắn: nhiều chương trình bán hết vé, nhiều họa sĩ được xếp vào các bộ sưu tập công khai và các bộ sưu tập tư nhân có uy tín và được chấp nhận tham gia các hội chợ nghệ thuật có uy tín cao hơn. Từ đó Night Gallery không chỉ được xem là phòng trưng bày thú vị mà còn là một phòng trưng bày uy tín. Nemeroff nói: “Đó là một trận chiến. Tôi luôn tâm niệm rằng nó luôn có thể tốt hơn và chúng tôi luôn có thể làm được nhiều hơn và chúng tôi luôn có thể bán được nhiều hơn.”

Phòng trưng bày Jack Shainman

Jack Shainman nổi tiếng là một người ủng hộ các họa sĩ mà các phòng trưng bày và viện bảo tàng bỏ qua. Anh ấy là người đã tuyển chọn các tác phẩm điêu khắc trên nắp chai phức tạp của họa sĩ người Ghana El Anatsui (một người được treo ở Met trong hội trường châu Phi của nó), các mô tả cuộc sống hàng ngày của người Mỹ gốc Phi của họa sĩ Kerry James Marshall, chủ đề của một cuộc hồi tưởng gần đây tại Gặp Breuer, nhiếp ảnh của nghệ sĩ Malian Malick Sidibé, và các tài năng khác bao gồm Carrie Mae Weems, Hayv KahramanLeslie Wayne. Giám đốc cấp cao Tamsen Greene đã đưa ra lời nhận xét về các nghệ sĩ của Shainman rằng: “Tất cả các nghệ sĩ đều đang tạo ra “tác phẩm sáng tạo và phi thường và không giống bất cứ thứ gì từng thấy trước đây”.

Shainman cho biết, việc giúp các họa sĩ thực hiện các mục tiêu trong ngắn hạn, trung hạn và dài hạn có thể đồng nghĩa với việc từ chối các cơ hội để đạt được các mục tiêu dài hạn. Đây là ý định mà ông và Marshall đặt ra khi họ bắt đầu làm việc cùng nhau cách đây hai thập kỷ.

“Điều quan trọng là phải ghi nhớ bức tranh toàn cảnh, ngay cả khi bạn đang được tiếp cận với những câu hỏi hàng ngày và liên tục đánh giá xem mọi thứ có tiềm năng như thế nào để thúc đẩy bức tranh lớn đó về phía trước”, ông nói “Đôi khi nói ‘không’ là phản ứng có trách nhiệm nhất.” Cách tiếp cận đó cũng mở rộng đến việc đặt các tác phẩm nghệ thuật. Sau các bảo tàng, phòng trưng bày ưu tiên các nhà sưu tập, những người sẽ là “người quản lý xuất sắc” cho tác phẩm nghệ thuật. Điều đó có nghĩa là không phải "lật" tác phẩm ra đấu giá, mà hãy trân trọng nó và cho mượn nó cho các buổi triển lãm khi được yêu cầu. Phòng trưng bày gồm 25 người cũng cố gắng đảm bảo các nghệ sĩ của mình được đưa tin trong “các loại báo chí phê bình phù hợp”, như Greene đã nói, chẳng hạn như các tạp chí và danh mục trong ngành.

Việc mở rộng phòng trưng bày là để tập trung hơn vào việc thu hút khán giả cho các họa sĩ hơn là chạy theo các thị trường thương mại mới một cách rõ ràng.

Phòng trưng bày của Shainman là một không gian rộng gần 3000 mét vuông ở Kinderhook, New York, gần trang trại của ông. Ông chỉ tổ chức hai buổi triển lãm mỗi năm và kích thước của không gian cho phép các tác phẩm lớn. Phòng trưng bày của ông là một điểm đến mang lại cho mọi người sự hứng thú khi dành thời gian ở đó. 

Phòng trưng bày David Zwirner

Những họa sĩ của David Zwirner luôn có những buổi triển lãm lớn ở bảo tàng trên thế giới. Phòng trưng bày này đã tồn tại 24 năm, đại diện cho những tên tuổi lớn như Yayoi KusamaLuc Tuymans, một số người đã gắn bó với Zwirner trong nhiều thập kỷ. Gần năm chục họa sĩ của phòng trưng bày từ những tên tuổi lớn nhất trong chủ nghĩa tối giản, như Donald JuddDan Flavin, đến các họa sĩ tượng hình như Marlene Dumas và Neo Rauch, đến các họa sĩ trẻ như Oscar MurilloJordan Wolfson.

Đối tác Julia Joern cho biết đội ngũ nhân viên 150 người của phòng trưng bày có nghĩa là nó có thể cung cấp cho các họa sĩ của mình một loạt các dịch vụ, chẳng hạn như trợ giúp lưu trữ, hỗ trợ nghiên cứu, nhiếp ảnh và xuất bản cũng như các mối quan hệ với tổ chức (hoặc bảo tàng). Zwirner có hai không gian ở New York và một ở London, với cơ sở thứ tư sẽ mở ở Hồng Kông vào đầu năm 2018. 

Ví dụ: khi Joern gia nhập vào năm 2008, cô ấy đã thành lập một bộ phận nhiếp ảnh và hình ảnh nội bộ, cho phép linh hoạt về địa điểm và thời gian phòng trưng bày có thể tổ chức các buổi chụp cho các buổi trình diễn sắp tới, báo chí, sách nghệ sĩ và các mục đích khác.

Tương tự, một chi nhánh xuất bản không nhất thiết phải đóng góp lớn vào lợi nhuận của phòng trưng bày, nhưng sự tồn tại của nó là chính đáng khi cho phép phòng trưng bày sản xuất sách theo cách mà họ cảm thấy tốt nhất để phục vụ các nghệ sĩ của mình. David Zwirner Books đã ủy quyền cho các nhà sử học nghệ thuật như Richard Shiff và Robert Storr viết các bài luận và sách cho các nghệ sĩ của họ, và gần đây nhất là nhà phê bình văn hóa từng đoạt giải Pulitzer của The New Yorker, Hilton Als, viết danh mục cho chương trình Alice Neel mà anh ấy phụ trách, “Uptown”.

Giờ đây, lực lượng lao động rộng khắp có nghĩa là phòng trưng bày có thể nhờ đến nhiều loại chuyên môn khác nhau. Một số nhân viên có năng khiếu quản lý các nghệ sĩ trẻ, trong khi những người khác có chuyên môn về lịch sử nghệ thuật hoặc mối quan hệ lâu dài với các viện bảo tàng. Một số nhân viên đã gắn bó với phòng trưng bày 10 năm, 15 năm, 20 năm. Cùng với đó là kiến thức thể chế đáng kinh ngạc về các nghệ sĩ, bảo tàng, doanh nghiệp. 

Với tất cả chuyên môn này trong tầm tay, phòng trưng bày của Zwirner có thể tự định vị mình là một trong những ngôi nhà hàng đầu dành cho các họa sĩ được công nhận nhất trên thế giới, những họa sĩ cũng có mức giá cao nhất của thị trường. Một bài báo trên The New Yorker năm 2013 trích lời Zwirner nói rằng: “Ước tính doanh thu hàng năm trong khoảng 225 triệu đô la là “thấp”.

 

Nguồn: https://www.artsy.net/article/artsy-editorial-galleries-support-artists

Biên dịch: Ahndoar

Biên tập: Trang Hà

Viết bình luận của bạn:

Tranh vẽ theo yêu cầu. Chúng tôi nhận đặt vẽ tranh theo yêu cầu với thể loại và chất liệu đa dạng. Hãy để những bức tranh nói lên phong cách của bạn.

Tải ứng dụng ngay

Google Play App Store
popup

Số lượng:

Tổng tiền:

icon icon icon