-
-
-
Tổng tiền thanh toán:
-
Tin tức
Nghệ sĩ Singapore này chơi đùa với sự mơ hồ trong những bức tranh sơn dầu siêu thực
Hoạ sĩ Alvin Ong, Bức tranh "After You" (Phía sau), 2022, tranh sơn dầu trên toan, 250 x 600 cm. Ảnh: Hoạ sĩ và Yavuz Gallery
Qua những mảnh ghép cuộc sống hàng ngày, với các hình thể bị biến dạng dao động giữa niềm vui và nỗi đau, hoạ sĩ Alvin Ong khám phá các chủ đề về sự cô lập, sự xa cách, hoài niệm và khao khát. Phong cách đặc trưng của hoạ sĩ thể hiện chiều sâu cảm xúc và sự phức tạp, với chất lượng mượt mà, gần như mộng mơ, nơi các hình thể con người và bối cảnh quen thuộc hòa quyện một cách liền mạch, tạo nên cảm giác chuyển động và biến đổi. Những điều bình thường trở thành một màn trình diễn, nơi người xem trở thành người quan sát bí mật, được mời để chứng kiến và tìm hiểu những cảnh tượng thân mật. Người hoạ sĩ sống tại Singapore và London này kể về nguồn gốc và phương pháp sáng tạo của mình.
----------
Phóng viên: Anh sinh năm 1988 tại Singapore. Hãy kể cho tôi nghe về nền tảng của anh, sự nuôi dưỡng, cha mẹ của anh, anh đã như thế nào khi còn nhỏ và làm thế nào anh bắt đầu quan tâm đến nghệ thuật.
Alvin Ong: Cha tôi là một tư vấn viên tài chính và mẹ tôi là một kỹ sư phần mềm. Tôi thường vẽ rất nhiều khi còn nhỏ, nhưng trong gia đình tôi ít có sự quan tâm đến văn hóa, nghệ thuật hay bảo tàng. Tôi học ở một trường tiểu học truyền thống của người Hoa, và tôi được gửi đi học bảng tính và lớp mực truyền thống thứ Bảy hàng tuần. Vì ở nhà chúng tôi chỉ nói tiếng Anh nên tôi gặp khó khăn trong việc hiểu hầu hết những gì đang diễn ra trong lớp và tôi thường hay mơ mộng. Tôi chỉ được giới thiệu về hội họa sau này tại Trường Saint Joseph khi tôi chọn môn học này cho kỳ thi O-Level, và sau đó chuyển sang học vẽ tranh sơn dầu khi tôi học tại Trường Nghệ thuật Ruskin.
Phóng viên: Sau khi học kiến trúc tại Đại học Quốc gia Singapore, điều gì đã dẫn dắt anh đến với nghệ thuật?
Alvin Ong: Khi là sinh viên, tôi vẽ và làm công việc vẽ tranh chân dung theo yêu cầu. Harpreet Singh, một luật sư cấp cao của Tòa án Tối cao Singapore, đã tiếp cận tôi vào năm 2012 để thực hiện một tác phẩm được ủy quyền cho văn phòng của ông ấy. Việc học trở nên căng thẳng vào năm thứ ba của trường kiến trúc, vì vậy tôi đã nghỉ một năm để làm việc này và nộp đơn vào các trường nghệ thuật ở Anh, và tôi không bao giờ nhìn lại! Tôi nghĩ bức tranh đó vẫn còn treo trong văn phòng của ông ấy.
Hoạ sĩ Alvin Ong, Bức tranh "Dumpling" (Há cảo), 2023, tranh sơn dầu trên toan, 140 x 100 cm. Ảnh: Hoạ sĩ và Yavuz Gallery
Phóng viên: Hãy mô tả ngôn ngữ và triết lý nghệ thuật của anh. Điều gì là quan trọng nhất khi anh bắt đầu sáng tạo một tác phẩm nghệ thuật? Anh có biết chính xác tác phẩm sẽ trông như thế nào ngay khi bắt đầu, hay anh bị bất ngờ bởi kết quả cuối cùng?
Alvin Ong: Ngôn ngữ nghệ thuật của tôi mang tính chất trừu tượng và giàu cảm xúc, pha trộn giữa thực tế và mộng mơ. Tôi thường bắt đầu với một ý tưởng hoặc cảm giác cụ thể, nhưng tác phẩm cuối cùng thường phát triển theo cách không thể đoán trước. Điều quan trọng nhất khi tôi bắt đầu sáng tạo là tạo ra một không gian cho sự tự do và thử nghiệm. Tôi thích khám phá và để quá trình sáng tạo dẫn dắt mình, cho phép các yếu tố bất ngờ và tình cờ xuất hiện trong tác phẩm. Sự bất ngờ này chính là một phần quan trọng trong hành trình nghệ thuật của tôi, tạo nên chiều sâu và tính phức tạp cho mỗi bức tranh.
Tôi bắt đầu bằng cách vẽ trực tiếp lên toan, sau đó ứng biến và để mọi thứ diễn ra tự nhiên. Thường thì hình thể xuất hiện trước. Tôi có một ý tưởng sơ bộ về những câu chuyện tôi muốn khám phá, nhưng thường những ý tưởng này bị loại bỏ nhanh chóng nếu chúng không phù hợp với quy mô. Tôi thường sử dụng ứng dụng Doodle trên điện thoại để giải quyết tình huống. Nếu mọi thứ trở nên quá phức tạp, tôi thường sơn đè lên và bắt đầu lại. Điều này khá mệt mỏi, nhưng cũng là một quá trình rất đáng giá, vì việc giữ lại mọi thứ trước đó thường dẫn đến nhiều bất ngờ và khám phá ra bảng màu mới.
Phóng viên: Hãy dẫn dắt tôi qua các bước khác nhau của quy trình sáng tạo và vẽ tranh của anh. Hãy kể cho tôi nghe về các kỹ thuật, thiết bị và vật liệu mà anh sử dụng.
Alvin Ong: Quá trình bắt đầu với việc lắp ráp các thanh khung, sau đó căng toan, tiếp theo là bôi keo da thỏ, rồi lớp lót trắng và một lớp sơn nền dưới lên toan. Nhiều hoạ sĩ sử dụng trợ lý, nhưng tôi thì không, vì tôi không thể xử lý việc đưa ra chỉ dẫn trong xưởng. Đối với lớp sơn nền, tôi thường chọn một tông màu ngẫu nhiên và điều này thường tạo nên cảm xúc ban đầu cho bức tranh. Sau đó, các hình thể xuất hiện, rồi đến môi trường, câu chuyện và cuối cùng là các vật thể và chi tiết. Nhưng quá trình này rất linh hoạt. Đôi khi tôi phải chỉnh sửa tranh rất nhiều ngay cả khi quá trình vẽ tranh đã diễn ra kha khá rồi. Đôi khi cần phải quyết đoán và thay đổi mạnh mẽ.
Phóng viên: Vẽ cảnh đời thường, làm thế nào để anh tìm ra đề tài cho các tác phẩm nghệ thuật của mình – có một chủ đề chung nào liên kết tất cả chúng không?
Alvin Ong: Những khoảnh khắc ngẫu nhiên, các cuộc trò chuyện với bạn bè và những thứ tôi nhìn thấy trên mạng đều là nguồn cảm hứng. Tôi sắp xếp các thư mục hình ảnh cho những quan sát của mình trên laptop. Ví dụ, tôi có một thư mục cho “sầu riêng”, “chợ”, “phòng tập” và rất nhiều thứ khác. Tôi nghĩ rằng việc sống giữa London và Singapore cũng giúp đôi mắt luôn tươi mới và cho phép tôi nhìn nhận mọi thứ vừa như một người bản xứ vừa như một du khách.
Nguồn: This Singaporean Artist Plays With Ambiguity In His Surreal Oil Paintings
Biên dịch: Huyền Trịnh